-----
Opera-Trangphattu—Nghệ Thuật-Văn Học—Phật Giáo Hiện Đại

16 thg 7, 2012

TRANG THƠ-(3)

NỐI...ĐOẠN.

Đời thật là như thơ.
Hóa trang nên huyền thoại.
Dấu chôn màu hủy hoại.
Kết bèo hoa vu vơ.

Tình thật là như mơ.
Qua giấc nồng chợt tắt.
Ngọt ngào ôm chiu chắt.
Đắng cay mang thẩn thờ.

Người thật là như tơ.
Mong manh từng nhịp thở.
Phút hơi tàn bỡ ngỡ.
Kiếp trôi không đợi chờ.

(Trang-Phattu)
Xướng họa cùng Nguyễn Sinh.

...TÌNH.
Đời không như là thơ
Lá vàng rơi trong gió
Kỷ niệm nào bỏ ngỏ
Sắc phượng hồng vu vơ

Tình không như là mơ
Chập chờn cơn mê ngủ
Một lần thôi cũng đủ
Cho suốt đời bâng quơ

Người không như là tơ
Vướng chi nhau một sợi
Từng đêm thâu vời vợi
Níu khung trời ngu ngơ.

16/7
(NSK7)


XUÂN TRÊN THIÊN ĐƯỜNG.

Vào xứ Đạo năm nào bỡ ngỡ.
Ánh hào dương rạng rỡ non cao.
,Sen hoa đưa gót son đào.
Tắm trong suối ngọc, dạt dào hạnh duyên.
Nương trăng sáng ghép thuyền vụn vỡ.
Khép tình phong dang dở mong chờ.
,Đơn thân tìm lại bến bờ.
Âm thầm ngoạn sóng kết thơ lối về.

Đường hoàng lộ bốn bề vắng lặng.
Biệt tàn tham, sầu hận, ngoa si...
,Dương quang soi dấu người đi.
Điểm màu thanh thoát, xa ly bóng mờ.
Từ giã thủa thẩn thờ-nhung nhớ.
Trả cung buồn nức nở-bơ vơ.
,Qua rồi e ấp mộng mơ.
Vương trang pháp diệu, tạc thờ lòng son.

Nhìn thoáng lại dấu mòn xưa cũ.
Tháng năm dài rượi rũ hoang nô.
,Thân thừa gởi cõi hư vô.
Trường đời rẽ lối, thiên đồ trường Xuân!

TRANG-PHATTU.

Nguồn đối cảm tác từ:
HÈ TRONG KỶ NIỆM.

Lâu quá không về thăm phượng nở
Vạt nắng hè nhắc nhở năm nao
Hoa rơi ướp mộng tình trao
Hôn lên mái tóc dạt dào tơ duyên.
Trăng phương đó thuyền quyên bỡ ngỡ
Làn mây khô nức nở đợi chờ
Nửa vầng trăng khuyết bơ vơ
Thầm ôn kỷ niệm tuổi thơ hẹn thề.

Tà áo trắng mộng mơ trong trắng
Nào biết hờn cay đắng chia ly
Phượng hồng lưu dấu tình si
Cài lên tà áo vu qui đợi chờ
Bao năm cách lòng mơ nặng nhớ
Gốc phượng hờn dang dở trao thơ
Thẹn thùng bẽn lẽn vu vơ
Vương màu phượng đỏ hoa khờ tim son.

Màu phượng bạc mỏi mòn héo rũ
Tháng năm mờ ấp ủ môi khô
Quốc kêu lơ lửng ven hồ
Mái trường bật gốc, thầy cô mắt mờ!

Vivi
Nauy 06.06.06.
...VẮNG!

Ai nghĩ mình duyên thơ.
Khi đường dài không bóng.
Người tri âm vô vọng.
Tìm chi bạn hững hờ.

Ai nghĩ mình duyên mơ.
Giữa cõi đời tản mạt.
Hồn người như gió cát.
Cắt mảnh tình vu vơ.

Ai nghĩ mình duyên tơ.
Mong manh đan lưới nhện.
Dấu hoang nào quấn quyện.
Vương cánh mềm lẵng lơ.



NỢ TỬ SANH.

Tiếng cuốc vọng rừng thưa khóc bạn.
Nhủ lòng, Ta gắng thức tàn canh.
Chân đi, đi trong tầm giác quán.
Nhẹ nhàng như làn khói mong manh.

Đêm vắng-không gian trùm cảnh mặc;
Tựa hồn thơ phổ khúc độc hành.
Ba Mươi năm lẻ đời lầm lạc.
Quạnh quẻ trời Nam trăng nữa vành.

Nay gom di giáo Từ Tổ Phụ.
Nhớ ngày xưa say lối hoang đàn.
Vọng từng âm pháp âm dẫn dụ.
Vời vợi vầng dương điểm sương tan.

Tâm đoạn tuyệt! Người ơi, Con nhớ:
Nợ tử sinh mỏi kiếp luân hồi.
Chừng nào vô minh chưa vụn vỡ.
Khi đó, vô thường-khổ cuốn trôi.

TRANGPHATTU.
(Samanã)

Nguồn đối cảm tác từ:
GÁNH SINH THÀNH
(ViVi)

Hạt tuyết trắng bay trời viễn xứ
Quạnh lòng nhớ mẹ dệt vần thơ
Lời run, run theo từng nét chữ
Bồi hồi như hạt tuyết ngu ngơ.

Chiều buồn mây trắng giăng núi bạc
Như hồn buông trải mảnh khăn tang
Ba mươi năm lẻ tình lưu lạc
Le lói trời đông lệ mẹ hàn.

Thầm đong hạt nhớ trời quê mẹ
Nhớ thuở năm nào trăng ngây thơ
Vọng lời ru mẹ ru nhè nhẹ
Lao xao con nước ngập trăng mờ.

Tình cách biệt . Mẹ ơi ! Con nợ
Gánh sinh thành dưỡng dục cù lao
Bao nhiêu hạt tuyết xôn xao vỡ
Là mấy hạt sầu con chất cao!

Vivi
Nauy Đông 2006.

TRANG PHẬT TỬ

(Trang Thơ sẽ luôn có đổi mới và bổ sung)

1 nhận xét:

Mời Bạn Đọc-Viết
BÌNH LUẬN